Có thể nói, Bình Định
là quê hương của bánh trán bởi nó đã đi vào lịch sử trong trận đánh lịch sử của
vua Quang trung. Khi hành quân đi đánh đuổi giặt ngoại xâm, đội quân Tây Sơn là
đem theo bánh tráng để làm lương thực khô trong suốt quá trình hành quân. Có rất
địa điểm nổi tiếng về bánh trán nhưng có lẽ chỉ có bánh trán nước dừa là mang
nhiều sắc thái Bình Định nhất – rất đạm bạc, thơm ngon và hiếu khách. Bánh có bề
mặt khá lớn gần bằng cái mâm thau, trong bánh có mè và dừa rất thơm ngon.
Nguyên liệu chính để làm bánh tran nước dừa là củ mì xát nhỏ, lọc kỹ với nước
và gia vị. Cơm dừa được mài vụn lấy nước cốt từ chiều hôm trước, bột và gia vị
chuẩn bị sẵn.
Trong lúc chờ nước
trong nồi sôi, người ta trộn đều bột với nước cốt dừa, vừng, gia vị. Khi nước
sôi, múc bột đổ vào khuôn vải được căng trên miệng nồi, dùng gáo múc bột tráng
đều trên mặt khuôn có chiều rộng bằng cái sàng gạo, đậy vung chừng 2 phút thì vớt
bánh ra vỉ, cứ đủ 10 cái là phơi ra nắng. Tráng cho xong chiếc bánh rất đơn giản.
Nhưng để cái bánh vừa tròn vừa đều, kích cỡ, độ dày xêm xêm nhau lại đòi hỏi phải
có kinh nghiệm. Chỉ múc nhiều hoặc ít bột một tý, chiếc bánh sẽ to nhỏ không đều.
Tráng không đều tay, chiếc bánh sẽ không tròn hoặc chỗ dày, chỗ mỏng… Chiếc
bánh được vớt ra bằng chiếc que tre, trải tấm bánh vừa tráng xong lên vỉ cũng vậy.
Động tác này chỉ được phép làm một lần, nếu đặt sai vị trí, gỡ ra đặt lại thì
chiếc bánh sẽ bị rách. Khi phơi, làm sao cho bánh không bị cong cũng là một bí
quyết. Những chiếc bánh tráng phơi khô, xếp lại một chồng được ràng (buộc) bằng
dây chuối, vậy là được một ràng bánh tráng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét